Tình cảm là duyên, có ai trong đời không trải qua thời gian trái tim rung động. Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất và để dấu ấn trong trái tim người khác. Nếu bạn đã trót say đắm một ai đó, sao không dũng cảm tiến đến trước mặt người đó để nói ra. Dẫu cơ hội là mong manh, dẫu biết rằng khi kết quả ra sao đi nữa, nhưng thà một lần như vậy để sao này không phải hối tiếc.
Cái cảm giác thương một người mà không thể bày tỏ, cảm giác thương một người mà người đó chỉ xem mình là bạn, cái cảm giác thương một người mà tình cảm đó chỉ xuất phát từ một phía. Thứ tình cảm đó đẹp nhất chính là bạn nên giữ kín trong lòng, không cần người kia phải biết, chỉ âm thầm nhìn người kia vui vẻ mỗi ngày, hay lặng lẽ theo dõi những status người đó up lên facebook mỗi khi có tâm sự và rồi chỉ biết vào xem những comment để biết người đó có chuyện gì. Biết để làm gì, cũng có giải quyết được gì, nhưng khi thương một người ta thường làm những việc thật ngốc nghếch, chẳng biết việc đó xuất phát từ đâu và kết quả nhận lại là gì.
Khi ta yêu một người quá nhiều ta không còn đủ sức quan tâm đến những điều khác. Ta muốn mang cuộc đời ta đến bên họ, tan vào họ. Ta không thể làm họ đau nên chỉ có thể làm đau người khác.
Rồi người cũng sẽ quên, sẽ sống vui cùng ai, chẳng nghĩ suy về anh nỗi đau khép lại, mấy ai được may mắn, tình yêu đó chẳng phải cứ gặp nhau, là sống với nhau. Nếu một ngày nào đó, chúng ta có phận, chúng ta sẽ bước cùng nhau trên đoạn đường phía trước, cái gì là của mình đi một vòng lớn rồi cũng sẽ trở về với mình. Có những thứ tình cảm không phải cứ nỗ lực hết mình là sẽ có sự hồi đáp mà nó còn tùy vào duyên phận của cả hai. Nếu bạn đang cố gắng cho tình yêu của mình, thì hãy vẫn cứ cố gắng vì ít ra bạn sẽ không phải hối tiếc trong quãng thời gian sau này, vì biết rằng bạn cũng đã từng yêu một người đến “thất điên bát đảo”. Hãy tự hào vì điều đó nhé!
-Nguồn: Sưu tầm-