Một hôm, có chàng trai trẻ đến thăm nhà hiền triết và thỉnh hỏi ngài rằng: “Vì sao người ta không thể lấy được người mình yêu?“. Câu trả lời của ông đã khiến cậu nhận ra nhiều chân lý.Nghe câu hỏi của chàng thanh niên, nhà hiền triết mỉm cười, nhìn cậu và đáp: “Để có được câu trả lời, con hãy đi đến cánh đồng và chọn bông hoa mà con tin là đẹp nhất rồi mang về đây. Nhưng hãy nhớ rằng con chỉ được phép tiến lên phía trước mà không được quay đầu nhìn lại để nhìn xem nên ngắt bông nào“.
Chàng trai đi đến cánh đồng. Khi đi qua hàng cây đầu tiên, cậu nhìn thấy một bông hoa rất đẹp và muốn hái ngay mang về. Nhưng cậu lại băn khoăn tự hỏi, liệu còn bông nào đẹp hơn nữa không? Sau đó, quả thật cậu đã tìm được một bông hoa tuyệt đẹp. Nhưng cũng như lần trước, cậu lại nghĩ rằng có lẽ những bông hoa khác đẹp hơn vẫn đang chờ ở phía trước.
Thế rồi khi đã đi qua nửa cánh đồng, cậu bắt đầu nhận ra rằng các bông hoa giờ đã không đẹp bằng bông mà cậu đã bỏ qua. Cậu đã bỏ lỡ những bông đẹp nhất trong khi cứ mải mê tìm kiếm, kén cá chọn canh.
Vì vậy, cậu buồn bã trở về gặp lại nhà hiền triết mà không mang theo bất kỳ bông hoa nào trong tay. Bởi cậu không thể tha thứ cho bản thân vì đã bỏ lỡ không hái bông đẹp nhất. Cậu kể lại toàn bộ sự việc xảy ra.
Nhà hiền triết ôn tồn giảng: “Con đã cố công tìm kiếm bông đẹp hơn trong khi đã bỏ qua những bông đẹp nhất. Khi nhận ra rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội, con lại không thể quay đầu trở lại một lần nữa. Đây chính là sai lầm phổ biến nhất của con người khi họ yêu ai đó và đánh mất người tốt nhất trong cuộc đời mình”.
Thế rồi chàng trai trẻ đáp: “Điều đó có nghĩa rằng con người ta không nên yêu chăng, thưa thầy?“.
Nhà hiền triết lại mỉm cười trả lời: “Không phải! Ai cũng có thể yêu nếu tìm được người phù hợp với mình. Nhưng nếu thực sự yêu ai thì họ nhất định không nên để mất người đó chỉ vì nóng giận, vì cái tôi của hay vì sự so sánh với những người khác“.
Chàng trai lại hỏi tiếp: “Làm sao người ta có thể lấy người mà họ không yêu?”.
Nhà hiền triết từ tốn đáp: “Để trả lời câu hỏi này, con hãy quay trở lại cánh đồng một lần nữa và chọn lấy bông hoa to nhất rồi quay về đây“.
Chàng trai trở lại cánh đồng, rút kinh nghiệm từ lần trước, anh cẩn thận dặn lòng không lặp lại sai lầm một lần nữa. Khi đến giữa cánh đồng, cậu chọn lấy một bông hoa cỡ trung bình mà cậu thấy hài lòng, rồi quay trở lại lớp.
Cậu kể lại cho nhà hiền triết về sự việc lần này. Nghe xong, ông nói: “Lần này con đã không còn trở về với hai bàn tay trắng nữa. Con đã chọn được một bông hoa hợp với mình nhất. Con đã đặt niềm tin vào sự lựa chọn này, rằng đó là lựa chọn tốt nhất cho mình. Đây chính là cách người ta lựa chọn ai đó để tiến đến hôn nhân“.
Chàng trai cảm thấy vô cùng bối rối. Nhà hiền triết thoáng nhìn thấy điều đó, hỏi: “Bây giờ còn điều gì khiến con phải băn khoăn đây?”.
Chàng trai liền đáp: “Con băn khoăn không biết sự lựa chọn nào tốt hơn, lấy người mình yêu hay yêu người mình lấy“.
Nhà hiền triết đáp lời: “Câu này thực ra rất dễ trả lời. Khi con có đủ dũng khí đối diện với nó, mọi vấn đề đều trở nên bé nhỏ. Hãy cố gắng lấy người mình yêu, đừng bao giờ đánh mất họ. Và nếu không thể lấy người mình yêu thì tốt nhất nên trân quý người mình đã chọn làm vợ suốt cuộc đời này“.
Tình yêu là thứ khó nắm bắt nhất trên đời, nhưng cũng là một trong những thứ khiến người ta truy tìm nhiều nhất. Vì khó nắm bắt nên cũng khó kiếm tìm, kiếm được rồi có khi cũng không dễ mà giữ mãi.
Tình yêu là nắm cát trong lòng bàn tay, càng nắm chặt, cát càng dễ trôi qua kẽ tay, chỉ khi biết khum tay nâng niu, bạn mới giữ được nắm cát ấy trọn đời này.
Trên đời này, tình yêu cũng là thứ dễ dàng bị người ta bỏ lỡ nhất. Bỏ lỡ rồi thì cũng không nên nuối tiếc. Mây của trời cứ để gió cuốn đi. Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, mọi chuyện đến hay đi đều là duyên phận cả.
Cuộc sống là một hành trình trở về, trở về với tự nhiên, với đạo đức, với nguồn cội, và cuối cùng là trở về với cát bụi. Những năm tháng ngắn ngủi cuộc đời này, kết duyên được với ai cũng đều là diễm phúc của bạn đã tích từ hàng bao nhiêu kiếp trước. Tìm được người tri kỷ, trao gửi yêu thương trong đời chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Hãy trân quý họ nếu có thể, nâng niu họ nếu có thể…
-Nguồn: Đại Kỷ Nguyên-
Một hôm, có chàng trai trẻ đến thăm nhà hiền triết và thỉnh hỏi ngài rằng: “Vì sao người ta không thể lấy được người mình yêu?“. Câu trả lời của ông đã khiến cậu nhận ra nhiều chân lý.Nghe câu hỏi của chàng thanh niên, nhà hiền triết mỉm cười, nhìn cậu và đáp: “Để có được câu trả lời, con hãy đi đến cánh đồng và chọn bông hoa mà con tin là đẹp nhất rồi mang về đây. Nhưng hãy nhớ rằng con chỉ được phép tiến lên phía trước mà không được quay đầu nhìn lại để nhìn xem nên ngắt bông nào“.
Chàng trai đi đến cánh đồng. Khi đi qua hàng cây đầu tiên, cậu nhìn thấy một bông hoa rất đẹp và muốn hái ngay mang về. Nhưng cậu lại băn khoăn tự hỏi, liệu còn bông nào đẹp hơn nữa không? Sau đó, quả thật cậu đã tìm được một bông hoa tuyệt đẹp. Nhưng cũng như lần trước, cậu lại nghĩ rằng có lẽ những bông hoa khác đẹp hơn vẫn đang chờ ở phía trước.
Thế rồi khi đã đi qua nửa cánh đồng, cậu bắt đầu nhận ra rằng các bông hoa giờ đã không đẹp bằng bông mà cậu đã bỏ qua. Cậu đã bỏ lỡ những bông đẹp nhất trong khi cứ mải mê tìm kiếm, kén cá chọn canh.
Vì vậy, cậu buồn bã trở về gặp lại nhà hiền triết mà không mang theo bất kỳ bông hoa nào trong tay. Bởi cậu không thể tha thứ cho bản thân vì đã bỏ lỡ không hái bông đẹp nhất. Cậu kể lại toàn bộ sự việc xảy ra.
Nhà hiền triết ôn tồn giảng: “Con đã cố công tìm kiếm bông đẹp hơn trong khi đã bỏ qua những bông đẹp nhất. Khi nhận ra rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội, con lại không thể quay đầu trở lại một lần nữa. Đây chính là sai lầm phổ biến nhất của con người khi họ yêu ai đó và đánh mất người tốt nhất trong cuộc đời mình”.
Thế rồi chàng trai trẻ đáp: “Điều đó có nghĩa rằng con người ta không nên yêu chăng, thưa thầy?“.
Nhà hiền triết lại mỉm cười trả lời: “Không phải! Ai cũng có thể yêu nếu tìm được người phù hợp với mình. Nhưng nếu thực sự yêu ai thì họ nhất định không nên để mất người đó chỉ vì nóng giận, vì cái tôi của hay vì sự so sánh với những người khác“.
Chàng trai lại hỏi tiếp: “Làm sao người ta có thể lấy người mà họ không yêu?”.
Nhà hiền triết từ tốn đáp: “Để trả lời câu hỏi này, con hãy quay trở lại cánh đồng một lần nữa và chọn lấy bông hoa to nhất rồi quay về đây“.
Chàng trai trở lại cánh đồng, rút kinh nghiệm từ lần trước, anh cẩn thận dặn lòng không lặp lại sai lầm một lần nữa. Khi đến giữa cánh đồng, cậu chọn lấy một bông hoa cỡ trung bình mà cậu thấy hài lòng, rồi quay trở lại lớp.
Cậu kể lại cho nhà hiền triết về sự việc lần này. Nghe xong, ông nói: “Lần này con đã không còn trở về với hai bàn tay trắng nữa. Con đã chọn được một bông hoa hợp với mình nhất. Con đã đặt niềm tin vào sự lựa chọn này, rằng đó là lựa chọn tốt nhất cho mình. Đây chính là cách người ta lựa chọn ai đó để tiến đến hôn nhân“.
Chàng trai cảm thấy vô cùng bối rối. Nhà hiền triết thoáng nhìn thấy điều đó, hỏi: “Bây giờ còn điều gì khiến con phải băn khoăn đây?”.
Chàng trai liền đáp: “Con băn khoăn không biết sự lựa chọn nào tốt hơn, lấy người mình yêu hay yêu người mình lấy“.
Nhà hiền triết đáp lời: “Câu này thực ra rất dễ trả lời. Khi con có đủ dũng khí đối diện với nó, mọi vấn đề đều trở nên bé nhỏ. Hãy cố gắng lấy người mình yêu, đừng bao giờ đánh mất họ. Và nếu không thể lấy người mình yêu thì tốt nhất nên trân quý người mình đã chọn làm vợ suốt cuộc đời này“.
Tình yêu là thứ khó nắm bắt nhất trên đời, nhưng cũng là một trong những thứ khiến người ta truy tìm nhiều nhất. Vì khó nắm bắt nên cũng khó kiếm tìm, kiếm được rồi có khi cũng không dễ mà giữ mãi.
Tình yêu là nắm cát trong lòng bàn tay, càng nắm chặt, cát càng dễ trôi qua kẽ tay, chỉ khi biết khum tay nâng niu, bạn mới giữ được nắm cát ấy trọn đời này.
Trên đời này, tình yêu cũng là thứ dễ dàng bị người ta bỏ lỡ nhất. Bỏ lỡ rồi thì cũng không nên nuối tiếc. Mây của trời cứ để gió cuốn đi. Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, mọi chuyện đến hay đi đều là duyên phận cả.
Cuộc sống là một hành trình trở về, trở về với tự nhiên, với đạo đức, với nguồn cội, và cuối cùng là trở về với cát bụi. Những năm tháng ngắn ngủi cuộc đời này, kết duyên được với ai cũng đều là diễm phúc của bạn đã tích từ hàng bao nhiêu kiếp trước. Tìm được người tri kỷ, trao gửi yêu thương trong đời chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Hãy trân quý họ nếu có thể, nâng niu họ nếu có thể…
-Nguồn: Đại Kỷ Nguyên-