Quà tặng Người yêu

Header
collapse
...
Trang chủ / Tâm lý học tình yêu / Khi chúng ta yêu thầm một ai đó…

Khi chúng ta yêu thầm một ai đó…

2018-10-21  Thu Thảo

 “Thích không nói, mất đừng khóc” có lẽ là câu nói đúng. Nhưng đâu phải mối tình đơn phương nào cũng có thể nói thẳng ra vì nếu thổ lộ ra rồi đâu được gọi là đơn phương nữa. Và có nhiều lúc vì chúng ta lo sợ, sợ mất đi luôn mối quan hệ hiện tại hoặc sợ từ quen biến thành dưng vào một ngày xa lạ nào đó.

 

Hầu như ai cũng từng trải qua cái cảm giác yêu thầm một ai đó, cho dù cảm giác ấy chẳng vui vẻ gì, chẳng hạnh phúc gì, nhưng vẫn không thể ép trái tim mình thôi nhớ nhung một người vốn dĩ xa lạ, hoặc gần nhưng có cảm giác vô cùng xa xôi. Tôi cũng từng yêu đơn phương một người bạn cùng lớp với mình hồi cấp ba. Thực ra với lứa tuổi khi ấy gọi là yêu đơn phương thì hơi sâu sắc quá, có chăng chỉ là cảm mến, thích đơn phương một người trong âm thầm mà thôi. Chỉ cần mỗi ngày đi học được nhìn thấy người đó, thấy họ cười, thấy họ vui là trái tim tôi cũng rộn rã những niềm vui nhỏ bé không tên. Và chỉ cần người không vui thôi là nguyên ngày hôm ấy tôicó cảm giác thật chán, thật buồn.

Tình đơn phương nó có nhiều cái lạ lắm. Lạ nhất là rõ ràng mạnh miệng cổ vũ đứa bạn “thích thì nhích đi” nhưng bản thân mình lại tắc tịt, im lặng giấu diếm một cách kỹ càng, rồi còn ủ lâu đến mức lên men, đóng vững chắc một thành trì trong trái tim. Và rồi một ngày người đó ở bên người khác thì tim lại đau, lại nhói, lại sầu. Rõ ràng biết có bỏ tình cảm ra cũng vậy, vì người đó không hề thuộc về mình nhưng nói bao nhiêu, tự nhủ bao nhiêu trái tim vẫn chơ ra, tầm mắt vẫn hướng về phía có bóng dáng người đó. Hạnh phúc của tôi khi ấy chỉ là mỗi ngày được đứng từ xa ngắm người đó mà thôi.

Tình đơn phương có vị vừa ngọt, vừa đắng. Ngọt là do ta đứng từ xa ngắm những điều tốt đẹp nhất của người đó rồi về mơ mộng, mà trong giấc mộng ấy người đó yêu thương ta nhất, chỉ có riêng ta. Còn đắng là vì ta chẳng có tí quyền nào với người cả, đến cả mối quan tâm bạn bè bình thường ta cũng không dám bộc lộ ra vì sợ người nhận ra ta đang thích thầm người từ lâu. Ta thường tự nhủ bản thân cứ bơ người đi, có như vậy trái tim thấp thỏm trong lồng ngực của ta mới có cảm giác yên bình.

 

Có rất nhiều mối tình đơn phương, yêu thầm bạn thân, người yêu của người ta, sếp của mình, một người lạ nào đó, hoặc có thể chỉ là một người thường xuyên xuất hiện trong tầm mắt ta thôi. Trái tim con người là nơi chứa nhiều cảm xúc bất định nhất cho nên nó rất dễ cảm động, rất dễ thích một ai đó chỉ vì một cử chỉ, lý do hết sức nhỏ bé và bình thường. Giống như việc mèo thích bắt chuột thì con người và tình yêu cứ thích chơi trò đuổi bắt nhau. Lại gần thì sợ mà đứng xa xa lại khát khao.

Người ta thường nói tình đơn phương khổ lắm ai ơi, xót xa lắm ai ơi. Bởi vì đơn phương có nghĩa là tình cảm đó chỉ mình mình biết, người mình thích không biết, người ngoài cũng không biết, mà chẳng ai biết thì thứ tình cảm ấy mãi mãi chẳng thể đáp lại. Đến một thời điểm nào đó thì việc không được nhìn bóng dáng người kia cũng khiến ta mất ăn, mất ngủ.

Tôi từng bật khóc nức nở một mình như kiểu trời đất quanh mình bỗng sụp đổ kha thấy người mình thích ở bên người con gái khác. Cái cảm giác đau đớn như thể tim bị ai đó bóp nghẹt đến mức ngừng đập. Vừa đau khổ, vừa không cam lòng, lại vừa chẳng biết phải làm sao vì dù tôi có đớn đau thế nào thì người tôi thích cũng chẳng hề biết. Người ta vẫn sống tốt, vui vẻ và hạnh phúc, chứ không như tôi âm thầm nhìn theo, âm thầm khóc. Đã có lúc tôi mắng mình ngốc, nhưng rồi tôi chợt nhận ra việc ngốc nghếch như thế hình như bất kỳ một ai đều đã trải qua. Bởi trong vô thức không rõ lúc nào bỗng nhiên chúng ta lại để ý và thầm thương một người. Có trách thì nên trách con tim hư không chịu nghe lời. Người nên thích không thích, người không nên chạm vào lại như con thiêu thân cố sống, cố chết thích cho bằng được.

“Thích không nói, mất đừng khóc” có lẽ là câu nói đúng. Nhưng đâu phải mối tình đơn phương nào cũng có thể nói thẳng ra vì nếu thổ lộ ra rồi đâu được gọi là đơn phương nữa. Và có nhiều lúc vì chúng ta lo sợ, sợ mất đi luôn mối quan hệ hiện tại hoặc sợ từ quen biến thành dưng vào một ngày xa lạ nào đó. Duyên tình giữa người và người nó ngắn lắm, tìm mãi, tìm suốt gần nửa cuộc đời mà chưa chắc tìm ra người mãi mãi.

Có nhiều lúc cứ đơn phương một người như vậy để chỉ thấy được những thứ tốt đẹp của nhau và tình cảm ấy sẽ chẳng cần lo sợ một ngày bị vứt bỏ. Tuy có xót xa, tuy có đau khổ nhưng không phải ai cũng chẳng thể thoát nỗi nó hay sao?

Cảm giác chua xót nhất không phải là ghen mà là bỗng nhận ra đến quyền được ghen bản thân cũng không có tư cách…

-Nguồn: Sưu Tầm-

Khi chúng ta yêu thầm một ai đó…


2018-10-21  Thu Thảo